Thứ Hai, 24 tháng 10, 2011

Chuyện một tâm hồn( gửi Mẹ Đáng Kính Agnés de Jésus)

[...]. Con hiểu rằng tình yêu của Chúa được tỏ lộ trong một tâm hồn đơn sơ nhất không bao giờ chống lại ân sủng của Người cũng như trong một tâm hồn cao cả nhất, bởi lẽ đặc tính của tình yêu là hạ mình xuống. Nếu mọi tâm hồn đều giống tâm hồn của các Thánh Tiến Sĩ đã từng chiếu sáng hội Thánh bằng giáo thuyết trong sáng của các Ngài, thì có vẻ như Thiên Chúa không hạ cố đủ để đi xuống tận cõi lòng của những kẻ hèn mọn. Nhưng Người đã dựng nên những trẻ nhỏ không hiểu biết gì mà chỉ biết bật lên những tiếng khóc yếu ớt, Người đã dựng nên những người man di nghèo hèn chỉ có thiên nhiên làm luật hướng dẫn đời sống, đó chính là vì Người đã thương hạ cố xuống tận cõi lòng họ, họ chính là những hoa cỏ đồng nội của Người, những bông hoa đơn sơ làm Người say đắm... Khi hạ cố như vậy, Thiên Chúa nhân lành tỏ lộ sự cao cả vô biên của Người. Cũng như mặt trời chiếu sáng cùng một lúc các cây bá hương và từng bông hoa bé nhỏ như thể chỉ có một mình nó trên trái đất này, thì cũng thế, Chúa săn sóc đặc biệt từng tâm hồn như thể không có tâm hồn nào khác ngoài nó, và cũng như trong thiên nhiên mọi mùa được sắp đặt sao để có thể làm cho bông hoa cúc đơn hèn nhất trổ bông vào ngày đã định, thì cũng thế, mọi sự được sắp đặt cho lợi ích của mỗi tâm hồn.
[...]
Con nghĩ nếu một bông hoa biết nói, nó sẽ chỉ đơn sơ nói ra những gì Chúa Nhân Lành đã làm cho nó mà không tìm cách che giấu các ơn huệ của Người; Nó sẽ không giả bộ khiêm tốn để nói rằng nó xấu xí và không hương sắc, rằng mật trời đã cướp mất vẻ rạng rỡ của nó và bão tố đã đánh dập thân của nó, nhưng nó lại nhìn nhận nơi nó tất cả những điều ngược lại. Bông hoa sắp kể chuyện mình cảm thấy vui sướng đươc công bố những sự chăm sóc hoàn toàn ban không của Chúa Giêsu, nó nhìn nhận rằng nơi bản thân nó chẳng có gì đáng để lôi kéo cái nhìn của Chúa, nhưng tất cả những gì tốt lành nơi nó đều chỉ là do lòng nhân từ Chúa... Chính Người đã làm nó nảy sinh nơi một mảnh đất Thánh và như thể thấm nhuần một hương thơm trinh bạch. Chính Người đã cho nảy sinh trước nó tám bông huệ trắng tinh rực rỡ. Vì yêu thương, Người đã muốn giữ gìn bông hoa nhỏ của Người khỏi hơi độc của thế gian; Khi hoa chỉ vừa hé mở, Chúa Cứu Thế đã bứng nó đem trồng trên núi Cát Minh, ở đó đang tỏa ngát hương thơm của 2 bông Huệ đã từng bao bọc nó và dịu dàng ru nó ở tuổi xuân xanh của nó... Bẩy năm đã qua kể từ khi bông hoa nhỏ bén rễ trong vườn hoa của Đấng Lang Quân của các trinh nữ và bây giờ 3 bông Huệ kia đang cùng nhau khoe hương khoe sắc bên cạnh nó; ở một nơi xa hơn một chút, một bông huệ khác đang tươi nở dưới cái nhìn của Giêsu, còn 2 thân cây hoa phúc đức đã trổ ra các bông hoa này thì nay đang được sum họp vĩnh viễn trên quê trời... Ở nơi ấy các thân cây hoa này đã gặp lại 4 bông Huệ mà Trái Đất đã không được thấy hé nụ... Ôi! xin Giêsu thương đừng để các bông hoa ở lại lâu trên bờ sông lạ. Trong cảnh xa nhà; xin cho nhành huệ được sớm xum vầy trên trời![...]


 Từ lâu con đã tự hỏi tại sao Thiên Chúa nhân lành lại có những sự thiên vị như thế, tại sao mọi linh hồn không được hưởng các ân huệ như nhau, và con ngạc nhiên khi thấy Người rộng ban các ân huệ phi thường cho các vị Thánh đã từng xúc phạm đến Người như Thánh Phaolo, Thánh Âutinh, và có thể nói Người ép các Ngài nhận các ân huệ của Người;hay khi con đọc hạnh các Thánh, con thấy Chúa thích chiều chuộng các Ngài từ lúc còn trong nôi cho tới khi xuống mồ,mà không để một trở ngại nào trên đường ngăn cản các Ngài vươn lên tới Người, và ban cho tâm hồn các Ngài những ân sủng phi thường khiến cho vẻ trinh trong rực rỡ của tấm áo rửa tội của các Ngài không thể nào bị phai mờ, con lại tự hỏi tại sao vô số những người man di nghèo khổ chẳng hạn, đã phải chết ngay cả trước khi được nghe nói đến danh Thiên Chúa... Chúa Giesu đã đoái thương dạy bảo con về mầu nhiệm này, Người đã đặt trước mắt con quyển sách thiên nhiên và con đã hiểu rằng mọi bông hoa Người đã dựng nên đều đẹp, vẻ rực rỡ của bông hồng và vẻ trắng tinh của bông huệ không át mất hương của bông hoa tím bé nhỏ hay vẻ đơn sơ bé nhỏ của bông hoa cúc đầu xuân... Con đã hiểu rằng nếu tất cả các bông hoa bé nhỏ đều muốn làm hoa hồng, thiên nhiên sẽ mất đi những vẻ trang sức của mùa xuân, và các cánh đồng sẽ không còn được tô điểm bằng các bông hoa bé nhỏ xinh xinh....
Trong thế giới các tâm hồn là vườn hoa của Chúa Giesu cũng vậy. Người đã muốn làm ra các vị đại Thánh có thể sánh ví với các bông huệ và bông hồng, nhưng Người cũng đã tạo ra các vị thánh nhỏ hơn và các vị này phải bằng lòng làm những bông hoa cúc mùa xuân hay những bông hoa tím được dựng nên để làm vui cái nhìn của Thiên Chúa nhân lành khi Ngươi đặt họ xuống dưới chân Người. Vì sự trọn lành hệ tại việc thự thi ý muốn của Người, thể hiện thân phận mà Người muốn chúng ta thể hiện...


Câu chuyện tuổi xuân của một bông hoa trắng nhỏ_ Chúa ưi ái con đặc biệt_ Lòng nhân từ của chúa_ Song thân tuyệt vời_ Con bé tinh quái có một không hai_ Các chị lớn của con_ Chị céline yêu dấu_ Các khuyết điểm của con_ Tính tình của con_ Con chọn tất cả_ Mấy tên quỷ con ghê tởm.
Câu chuyện tuổi xuân của một Bông Hoa trắng nhỏ tự viết ra và dâng tặng Mẹ Đáng Kính Agnés de Jésus.
Mẹ yêu quý, con đến với Mẹ, người hai lần là mẹ của con, để thổ lộ câu chuyện tâm hồ cn con ... Hôm mẹ yêu cầu con làm điều này, con sợ nó sẽ làm con phải phân tâm vì quá bận nghĩ đến bản thân mình, nhưng ngay lúc đó Giêsu đã cho con cảm thấy rằng chỉ cần vâng lời là con sẽ làm đẹp lòng người; vả lại con sẽ chỉ làm một việc duy nhất: Bắt đầu hát lên điều mà con phải hát đi hát lại mãi mãi đến muôn đời__" Lòng nhân từ của Chúa!!!"....( Tv 88, 2).
Trước khi cầm bút, con đến quỳ trước tượng Đức Mẹ,( Bức tượng đã ban cho gia đình chúng ta biết bao bằng chứng về lòng ưu ái hiền mẫu cử Nữ Vương Thiên Quốc), con đã cầu xin Người dẫn dắt để tay con không viết ra dù chỉ một dòng nào không đẹp lòng người. Sau đó con mở sách tin mừng và mắt con bắt gặp ngay các lời này:" Đức Giêsu lên núi và gọi đến với Người những kẻ người muốn. Và họ đến với người".( Mc 3, 13). Đây chính là mầu nhiệm ơn gọi của con, của tất cả đời con, và trên hết là mầu nhiệm về các dặc ân Chúa Giêsu đoái ban cho linh hồn con... người không gọi những kẻ xứng đáng, nhưng gọi những kẻ Người muốn, hay như lời Thánh Phaolo:" Thiên Chúa thương xót những ai Ngài muốn, và tỏ lòng nhân từ với những ai người muốn tỏ lòng nhân từ... Vậy người ta được chọn không phải vì họ muốn hay chạy chọt, nhưng là do Thiên Chúa thương xót"( Rm 9, 15_ 16).
[.....]

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét