Thứ Năm, 24 tháng 1, 2013


29. Cầu nguyện tin tưởng và đau khổ
Một lần, một nhà báo người Nhật đến nói với Mẹ:
- Tôi không tin Chúa.
- Mẹ nói: Xin ông qùi gối xuống và cầu nguyện: Lậy Chúa, con tin Chúa, con mến Chúa, con trông cậy Chúa, con ăn năn tội lỗi con đã phạm. Rồi làm vài việc nhỏ bé với lòng mến lớn lao.
Với một nữ tình nguyện viên đến nói với Mẹ rằng bà ta mất niềm tin. Mẹ đã đưa cho bà một cuốn sách kinh cầu nguyện. Ba tuần sau bà ta trở lại nói rằng, giờ đây bà tin.
Mẹ trấn an các sơ của Mẹ bằng đức tin và lòng trông cậy của Mẹ nơi Chúa. Mẹ không bao giờ nghi ngờ về ơn gọi của Mẹ và sự giúp đỡ của Chúa cho Dòng của Mẹ. Vào lúc đầu, Dòng khởi sự không có tiền, không có nhà, không có người tu, không chỗ dựa, không người giúp đỡ. Nhưng Mẹ nói: Từ ban đầu tới nay, tôi không bao giờ nghi ngờ đây không phải là việc của Chúa, do đó nó phải thành công, nhưng tôi không nghĩ nó sẽ bành trướng rất to tát. Tất cả đều là công việc của Chúa.
Mẹ tin vào Chúa Quan phòng, nên Mẹ từ chối nhận tiền trợ cấp hàng tháng cho các sơ của Mẹ tại Nữu Ước và tại Montreal. Mẹ sợ rằng, nếu nhận trợ cấp, các sơ sẽ mất đi lòng tin cậy Chúa, và niềm vui hoàn toàn cậy dựa vào Chúa Quan phòng.
Mẹ cũng ý thức rằng đức tin đem lại ý nghĩa cho sự đau khổ. Mẹ an ủi người đau khổ, Mẹ nói:" Đau khổ mở ra khoảng trống để Chúa đến và chứa đầy". Khi chính Mẹ chịu đau khổ, Mẹ nói:" Chúa đã ban cho tôi ơn vĩ đại, Người gửi cho tôi đau khổ. Qua đau khổ, Mẹ dứt bỏ mọi an ủi của người đời, để hoàn toàn đón nhận sự hiện diện và hành động của Chúa Cha như Chúa Giêsu hấp hối trên thập giá xưa.
Mẹ bị 3 lần lên cơn đau tim dữ dội. Lần thứ nhất, nằm tại nhà thương Rôma một tháng. Lần hai, vào nhà dưỡng lão ở Calcuta 6 tuần. Khi bình phục, Mẹ lại đi đây đó diễn thuyết. Lần thứ ba, gần chết, khi khỏi bệnh, Mẹ lại đi Rôma và Hoa kỳ.
Trung tâm sứ điệp của Mẹ muốn nhắn gửi là Yêu thương: mến Chúa và yêu người. Mẹ nói:"  Ta không thể tỏ tình yêu ta cho Chúa, Đấng ta không thấy và Người không thiếu của gì, nhưng ta có thể yêu mến và phục vụ những người chung quanh, ta có thể thấy và yêu mến họ như những con cái của Thiên Chúa." "Không yêu thương nhau, gia đình không có hạnh phúc, thế giới không có hoà bình. Việc làm của tình yêu là việc làm của hoà bình".
Trong những bài nói cũng như trong những thư từ,  Mẹ khai triển hai nguyên tắc này: Sự thánh thiện là tất cả và đức mến bắt đầu từ trong gia đình.
Mẹ nói: Khi tôi nói đến sự thánh thiện, nhiều người lạ lùng, họ nghĩ sự thánh thiện chỉ dành cho linh mục, tu sĩ, những người sùng đạo. Tôi giải nghĩa cho họ, thánh, nghĩa là làm cách trọn hảo ơn gọi của mình, một bác sĩ, giáo sư, một thương gia, một nông gia, một bà nội trợ, một học sinh, sinh viên đều được kêu gọi nên thánh tuỳ theo chức phận trong cuộc sống của họ...
Hạnh phúc trong gia đình tuỳ thuộc phần lớn nơi người Mẹ. Bà là trái tim của gia đình. Bà phải ban ra lời khuyên thực tế cho gia đình hạnh phúc, đó là "nụ cười".
Sau gia đình là đến hàng xóm, nơi có những người nghèo, những người bị bỏ rơi...hãy đi thăm họ, hãy tươi cười với họ".  Tươi cười khi thăm người nghèo, dù không có gì đem cho họ. Hãy cười với họ, cười đâu có mất gì."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét