Thứ Ba, 24 tháng 1, 2012

Truyện 1


Ngày kia, từ trong sa mạc hoang vắng, thánh Anton ẩn tu đã tìm đến gặp ông thợ giầy, vì nghe đồn người này có một đời sống đức rất đặc biệt.
Khi thánh nhân hỏi đâu là bí quyết nên thánh, người thợ giầy đáp:
 -Tôi chỉ biết đóng giầy.
Thánh Anton rất ngạc nhiên, ngài hỏi tiếp:
 - Nếu chỉ có thế thì làm sao mà gọi là thánh thiện được?
Tôi đây, tôi nghĩ đến Chúa từng giây từng phút, ông có bí quyết nào khác chăng?
Người thợ giầy giải thích:
- Tôi làm việc 8 giờ, cầu nguyện 8 giờ và nghỉ ngơi 8 giờ.
Thánh Anton cũng chưa cho đó là một cuộc sống trọn lành. Ngài vẫn thắc mắc hỏi:
- Vậy ông sống đức khó nghèo như thế nào?
Người thợ giầy đáp:
- Tôi dâng cho Hội Thánh một phần ba của cải, một phần ba của cải tôi tặng người nghèo, một phần ba giữ lại cho tôi.
Thánh Anton vẫn chưa chịu cho đó là bí quyết trọn hảo nhất, vì chính ngài đã dâng hết của cải cho Giáo Hội và người nghèo.
Vị thánh nhân vẫn hỏi mãi, nên cuối cùng người thợ giầy mới nói bí quyết của ông như sau:
- Mặc dù tôi phân phát mỗi phần ba tiền lương của tôi cho người nghèo,
nhưng đêm ngày tôi không sao yên được khi tôi nhìn thấy cảnh nghèo chung quanh tôi, đến độ tôi đã thưa với Chúa: “Lạy Chúa, thà con phải vào hỏa ngục còn hơn là nhìn thấy những người khốn khổ này phải triền miên trong cảnh nghèo đói.
 Nghe đến đây, thánh Antôn bỏ ra về, ngài chợt hiểu rằng ngài chưa được thánh thiện như người thợ giầy này đã dám hy sinh tất cả chỉ vì yêu thương người nghèo.
 Có nhiều cách để nên thánh. Có người nên thánh trong cuộc sống giữa trần đời, có người nên thánh trong bậc tu trì.
  Tuy nhiên, giữa những khác biệt vẫn có một mẫu sống chung cho tất cả mọi cuôc sống thánh thiện, đó là tình yêu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét