Thứ Năm, 1 tháng 9, 2011

Xin lỗi Chúa

Lạy Chúa!
Thật là nhanh quá Chúa ơi, Chúa có nhớ không? Từ ngày ấy, Chúa lấy của con 1 thứ, 1 thứ thiêng liêng mà không gì có thể bù đắp được, thứ mà con không muốn Chúa lấy đi dù chỉ là một giây một phút. Một thứ thật quan trọng đối với con. Chúa lấy đi khi mà con chưa được hưởng thụ được bao nhiêu, chưa được cảm nhận cái cảm giác đó như thế nào?  Chúa có biết  con như thế nào khi nhìn những người bạn của con đón nhận cái điều thiêng liêng đó không? Lúc đó..con chỉ ước gì..ước gì.. và cuối cùng cũng chỉ là ước mà thôi. Con sống như là để tồn tại chứ không phải sống, một cánh cổng thật lớn đã khép chặt tâm hồn con. Có thể nói là độc lập và tự chủ, và điều đó đã làm con cảm thấy cô đơn trống trải, đã nhiều lần thầm trách Chúa..Chúa vẫn im lặng, vẫn chờ đợi và không nói một lời nào. Con đã từng gào lên rằng: "Chúa có tồn tại trên đời này không? Tại sao Chúa không nghe con? Tại sao Chúa vấn im lặng mà không cho con một điều gì đó chứng tỏ là Chúa đang lắng nghe con. tại sao Chúa lại đê những điều đó xảy ra đến với con như vậy. Những điều không tốt và xấu xa.". Để trả lời cho sự rên xiết của con vẫn là sự im lặng của Chúa.Thời gian thấm thoát trôi xa dần nhưng sao con tưởng chừng như mới xảy ra hôm qua mà thôi. Qua những gì con trải nghiệm, và những gì con phải đối mặt, chỉ có một mình. Con ước gì, giá như điều đó đừng xảy ra, đừng đến với con... nhưng có lẽ con đã lầm..Chúa biết điều gì tốt cho con. Chúa dạy con mọi thứ, mọi thứ từ thế giới này, có lẽ sẽ không là tất cả nhưng là những gì con đã học được. Chúa muốn con tự bước đi trên đôi chân của mình để đi đến nơi mà Chúa muốn con đến. Và giờ đây, con cảm nghiệm ra rằng, khi con thấy con đang cô đơn là lúc Chúa ở bên con rất gần. Những khi con tưởng Chúa không nghe con cầu xin là lúc Chúa quan tâm tới con nhất. Chặng đường con đã đi qua không bao giờ vắng bóng Chúa và Mẹ Maria. Và giờ đây! Khi nhìn lại những quãng thời gian đó, con thấy rằng không khi nào Chúa rời xa con, Chúa luôn luôn lắng nghe,luôn luôn giúp  và bảo vệ, che chở con bằng những cách mà con không biết. Có lẽ, phần nào con hiểu được 1 vài điều Chúa đã làm cho con. Con luôn nguyện xin Chúa hãy dẫn con đi, dẫn đến nơi mà Chúa muốn con đến. Xin lỗi Chúa vì con đã trách Người. Và cảm tạ Chúa vì Ngài đã cho con được sinh ra trên đời này để được đón nhận hồng ân mà Người dành cho con. Amen!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét